CON ĐƯỜNG "HOANG"
Trên cuộc hành trình của đời người, tất cả đều đi chung một con đường lớn, và đích đến là những gì họ muốn và cố gắng xuyên suốt trên con đường. Hẳn nhiên trên con đường sẽ có những trạm dừng chân cho chúng ta nghỉ ngơi khi cần. Vì đó là con đường nên không tránh khỏi những tai nạn bất ngờ, những khó khăn và thách thức mà đòi hỏi "thép đã tôi thế đấy". Tôi tạm gọi con đường đấy là "Đường Đời".
Tuy nhiên, không phải ai cũng đều muốn đi chung con đường mà đói với họ quá đỗi tầm thường. Sẽ có những con đường nhỏ do chính họ tạo nên, do chính họ tạo cho mình một lối đi riêng. Có thể bị lạc đường, có thể cũng sẽ tới được điểm đến, thế nhưng họ là số ít tạo nên những giai thoại phi thường giữa hơn 7,5 tỉ người. Và khi họ thành công, chính những người sau sẽ tiếp tục đi lại những con đường khác biệt đó. Ngã rẽ riêng của chúng ta chẳng cần ai nhớ mặt, đặt tên, thế nhưng đó vẫn luôn là những con đường đáng để chúng ta phải học hỏi kinh nghiệm.
Nhưng, không phải ai đi trên con đường đời cũng đều như nhau, có người sẽ đi bằng máy bay, có người đi bằng xe hơi, người thì đi mô tô hay thậm chí là có người phải đi bộ. Điều này thể hiện rằng ai cũng có chung vạch xuất phát nhưng lại có người đến nhanh, người đến chậm. Cũng như cuộc đời, kẻ ăn không hết người đào không ra, kẻ cháu cha con ông, kẻ phàm phu, kẻ người đời bần cùng.
Ít ai nhận ra rằng đường đời mà ai cũng phải đi lại là một bước đệm tạo nên sự khác biệt giữa các cá thể. Chỉ nhìn chung trên con đường, ta có thể ngộ ra rằng chúng ta được học cách tôn trọng và nhường nhịn nhau, học cách nên tuân thủ những lễ nghi, lẽ phải, học cách giúp đỡ và yêu thương nhau khi có những người khác bị nạn. Hơn hết, quan trọng chính là học cách thấu hiểu giá trị bài học mà con đường và những vị khách đường dài mang đến cho ta.
Thủng lốp, hết xăng, quên mang áo mưa, chết máy...đó đều tượng trưng cho các khó khăn của đời người mà đòi hỏi chúng ta phải biết cách chấp nhận và giải quyết nó. Nếu đường đời đều trơn láng, ai sẽ thấu hiểu cho những thành công của người khác ?
Suy cho cùng, đích đến của đời người đều là những đam mê, khát khao của mỗi người về một điểm đích an vui. Nhưng đồng hành bên cạnh điều đó là cả quá trình cố gắng và vất vả mà chúng ta phải vượt qua.
Chúng ta có quyền đi con đường an toàn mà hầu hết ai cũng đi - đường đời. Chúng ta cũng có thể đi những ngã rẽ mà những người thành công đã tạo nên và cuối cùng cũng chính chúng ta có thể tự tạo nên cho mình một con đường riêng biệt và hướng nó đến đích đến của thành công.
Đường đời là cả quá trình trải nghiệm sâu sắc, không ai có thể từ chối đi hay dừng, nhưng ta có thể tạo nên khác biệt và đặt tên cho con đường của chính mình.
- Thanh Tiến -